Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2021

LÊ SƠN THÁNH MẪU CƠ BÚT

 










BÌNH-MINH ĐẠI-ĐẠO II

Bửu-Quang-Đàn

Ngọ thời 7-6 Kỷ-Dậu (20-7-1969)

Pháp Đàn: Huỳnh-Hoa-Pháp * Đồng Tử: Kim-Hoa

____________





Thi:

LÊ dân náo nhiệt Đạo Trời ban,

SƠN thủy nhô lên tợ nước tràn,

THÁNH triết hiền nhơn lưu lại thế,

MẪU lai thọ sắc Mẫu-Từ ban.

LÊ-SƠN THÁNH-MẪU, Tôn-Sư mừng chư hiền đồ! Chư hiền đồ an tọa nghe Tôn-Sư tiếp bài tả Bình-Minh Đệ Nhị.





Tiếp bài:

Đời tranh đấu thua hơn vật chất,

Đạo trau giồi âm chất nghĩa nhân,

Ai ôi! Kiếp tạm sống trần,

Hỏi bao nhiêu tuổi hưởng phần vinh quang.

Đời cay nghiệt chứa chan tâm sự,

Đạo thay vào hai chữ Từ-Bi,

Người ôi! có biết chăng thì,

Hỏi người tâm sự có chi nặng lòng?

Đời như thế chữ công lấp mất,

Đạo tâm trung thành thật thi hành,

Miễn là thương cả chúng sanh,

Hỏi ai có biết bại thành ra sao?

Đời hằng luận thấp cao hơn Đạo,

Đạo công phu đào tạo tâm hiền,

Đến ngày Đại-Hội Qui-Nguyên,

Hỏi ai còn nắm mối giềng Đài-Cao?

Đời thay đổi biết bao ý nghĩ,

Đạo nhứt tâm chung-thỉ đừng quên,

Ngày cùng sơn đậm tuổi tên,

Hỏi ai chứa đựng đài đền ích chi?

Đời xáo trộn lắm khi điên đảo,

Đạo trau giồi đào tạo tâm linh,

Nói lên tiếng nghĩa nhân tình,

Hỏi ai còn nhớ khắc in thửa lời?

Đời sớm khóc, chiều chơi vui thú,

Đạo ôn tồn cho đủ tánh tâm,

Vui Đạo-Đức chẳng sai lầm,

Hỏi ai còn nhớ mấy năm lạc loài?

Đời lòn cúi đổi thay ảo mộng,

Đạo thong dong cõi sống an vui,

Sống ăn ở để hưởng mùi,

Hỏi ai sao lại lấp vùi đời tu?

Đời không Đạo ngục tù vương vấn,

Đạo lọc thanh cái bẩn kề bên,

Ngày sau tên tuổi vang rền,

Hỏi ai gìn giữ mới nên Đạo người?

Phần Nữ-Đạo vui tươi lấy phận,

Lập kỳ công tiếp dẫn chơn truyền,

Ngày kề dựa cửa non Tiên,

Hỏi ai có biết diệu huyền đã ban?

Giã từ môn đệ trung đàn,

Cõi Tiên vội giục, tiền đàn điển thăng.

Thăng...

BÀI VIẾT TỪ CHÙA NGỌC HOÀNG NHỚ VỀ TOÀ THÁNH TÂY NINH






LINK BÀI VIẾT ĐƯỢC TÁC GIẢ, GHI CHÉP VÀ KỂ RÕ CHI TIẾT QUA TỪNG GIAI ĐOẠN LỊCH SỬ

LÊ SƠN THÁNH MẪU KHUYẾN TU















LÊ mê cảnh tục chịu nguy nàn,

SƠN hải ngao du rất toại nhàn,

THÁNH-Ðức Chuyển-Me?ơn nước lửa,

MẪU đơn đua nở phất hương tràng.

Chào chư hiền nam nữ.

Than ôi! Nền Ðại-Ðạo hoằng khai đã mười năm. Máy Thiên-cơ xây chuyển làm cho người quân tử phải ngã lòng, kẻ trượng phu nản chí, chẳng biết đâu là chánh với tà, thấy cũng quá thương. Nhưng về thời kỳ hoằng hóa thì cơ Ðạo tuyên truyền, nền chánh giáo phổ thông, hột giống từ hòa rải gieo cho nhơn sanh nhuần gội, bủa luồng khí hạo nhiên bố hóa cả nhơn loại đặng an nhàn. Cơ Ðạo lưu hành bốn phương tám hướng, giáo hóa cho đời thâm thúy mùi đạo đức vào lòng, sửa tâm con người trở nên chí thiện chí mỹ, hầu bước lên nấc thang tối thượng nhứt thừa, hoát vẹt chín cung mây cho tinh thần sáng suốt, trí tuệ thông minh hầu sau thay mặt các đấng thiêng-liêng mà dạy dỗ người còn mẫn mê trong vòng khổ sở. Vả lại, cơ Ðạo phổ thông là cơ chọn Thánh phân phàm, chia ra nhiều chi nhiều phái. Nhưng có hai lẽ: Một là do thiên ý và vì phận sự; Hai là vì bản ngã, độc quyền, thủ lợi, cầu danh mà chia tách ra cũng có. Ðạo phổ thông chẳng khác chi nước ở thâm sơn đại hải. Gặp nhằm buổi đập khai, mặc sức chảy dài, không thể một chỗ cho nó chảy đủ sức. Hễ nước tràn thì bờ đê phải bể thêm nhiều đường nữa. Vì chia rẽ để tranh giành mà tấn hóa. Tuy là phổ độ hiện thời cả chúng sanh Nam địa, mà Ðạo mầu lại càng bủa tràn khắp trong thế giới. Vì chỗ đó mà lương sanh hướng-đạo và thiên-mạng kích bác nhau, chê tà nói chánh, làm cho gây oán chác hờn, nghịch lẫn nhau, xoi bói, đố kﬠsiểm gièm nhau trong con đường đạo đức. Máy thiên cơ của Trời sắp đặt chẳng một kẻ dưới phàm trần thấu đáo đặng. Nhắc lại điều thứ hai: Sự chia rẽ này là vì lòng tư tâm tư dục của chúng sanh làm ra mà thủ lợi riêng, gạt gẫm người lành cũng có, hay là cái bản ngã của nó muốn ra nắm trọn quyền hành tất cả chúng sanh mà sai khiến cũng có vậy; hay là chúng nó có cái tâm tư dục bán Ðạo cầu danh, và bị trục xuất rồi lập thêm ra phái riêng cũng có. Lời Bần-đạo nói trên đây là có ý tứ sâu xa, cũng hay mà cũng dỡ, nhưng các vị thiên-mạng phải lấy công tâm mà phán xét cho ra lý chánh lẽ tà, chớ nên đem lòng nghịch lẫn nhau thì trái hẳn với lòng Trời vậy. Ðạo nào cũng Ðạo, bất luận là chi phái nào. Nói cho cùng, dầu chẳng phải Phật Trời đặt để, mà người có tài trí thông minh, ưu thời mẫn thế, khuyên người lánh dữ làm lành, dạy người biết đường hay nẻo chánh của Trời, bỏ điều quấy quá, đặng thoát ra khỏi vòng tứ khổ, quả báo luân hồi, lẽ thì thiên-mạng mừng cho mới phải, nở nào lại nghịch lẫn lấy nhau? Bần-Ðạo khuyên chư thiên-mạng mở lòng bác ái, từ tâm giúp nhau, bủa dèo ngọn đèn chơn lý, rọi thấu chỗ tối tăm, dẫn dắt người hiền bước lên con đường tấn hóa. Khuyên bỏ thói xấu hèn, rán chung tâm hòa hảo, lo tuyên truyền nền chánh-giáo rộng thêm, ấy mới gọi râu mày cõi thế.





Thi:

Khuyên một điều nhau trọng chữ HÒA,

Lưu hành chơn lý khắp gần xa,

Tam-Kỳ Ðại-Ðạo chung tâm bước,

Bước đến tâm không sẽ có Già.

Có Ðào-Hoa đến, Bần-Ðạo chào. Bần-Ðạo lui.





* * *

ÐÀO thâm máy nhiệm dễ chi nào?

HOA cúc gặp thu giá phẩm cao.

THÁNH-Ðức phổ thông cơn rét hạ,

MẪU từ khuyên thế giải trần lao.

Chào các hiền-đồ. Ðại tịnh nghe dạy.





Thi bài:

Quẩn quanh trong kiếp dinh hoàn,

Người đời sống thác tợ lằn thoi đưa.

Khuyên đời hung dữ mau chừa,

Bạo tàn sớm dứt, mây mưa chớ gần.

Ác tâm tai họa đến chân,

Phạt người vô đạo thưởng phần kẻ tu.

Trần gian mịt mịt, mù mù,

Lấn chen cướp giựt lao tù phải mang.

Cung Tiên chi xiết nỗi nhàn,

Sớm chơi hải-đảo, chiều sang non Kỳ.

Say mùi vịnh thú ngâm thi,

Ngao du thiên ngoại nhiều khi quên về.

Người đời thiệt quá muội mê,

Chôn mình cõi thế, quên về quê xưa.

Khuyên đời sự quấy mau chừa,

Tìm Thầy học Ðạo thượng-thừa trường sanh.

Quá vui muôn thuở mây xanh,

Bạn Tiên hóa phép tạo thành chơn công.



Thi:

Công luật thiên nhiên thưởng phạt đời,

Ðạo mầu lượng cả bủa tràng nơi,

Biết khôn sớm bước đường chơn lý,

Gây quả phải mang ách nạn trời.

Ban ơn các hiền-đồ. Có Thất-Nương đến. Thầy chào các trò, thăng.


LÊ SƠN THÁNH MẪU HIỂN ĐẠO









BÌNH-MINH ĐẠI-ĐẠO III



Văn-Phòng Đại-Đạo

Đàn Ngọ thời, 15-05 Tân-Hợi (07-06-1971)

Pháp Đàn: Ngọc-Như-Liên * Đồng Tử: Huỳnh-Hoa

___________

HẢI-TRIỀU THÁNH-NHƠN.





Thi:

HẢI đảo sơn lâm thọ bẩm Trời,

TRIỀU nghinh Đạo pháp khắp dòng khơi,

THÁNH tâm xuất hiện vầng mây bạc,

NHƠN phẩm tu mi chẳng đổi dời.

Tôn-Sư mừng chư môn đồ.

Giờ tả Kinh, Tôn-Sư báo đàn, chư môn đồ thành tâm tiếp lịnh chư Thánh-Mẫu hạ trần tả Kinh.

Tôn-Sư điển hồi Tiên cảnh. Thăng...

(Tiếp điển:)





Thi:

LÊ hoắc nuôi lòng điển tiếp cao,

SƠN trân mỹ vị hại tâm bào,

THÁNH Thần tùy giác hiền Tiên Phật,

MẪU thọ Diêu-Cung đạm bút vào.

LÊ-SƠN THÁNH-MẪU — Tôn-Sư mừng chung chư môn đồ, an tọa.

Giờ thọ sắc Diêu-Cung chuyển linh bút tả quyển BÌNH-MINH ĐỆ-TAM lưu đề bút tích.

Nầy chư môn-đồ, cảnh vật ngổn ngang nơi cõi thế phù đầy phức tạp, để an ủi lòng cô đơn chư môn đồ, Tôn-Sư lưu đề đôi dòng mô tả cảnh trạng đương kim mà chư môn đồ đã bị vòng vây bể trần dập khỏa. Trên mặt đất, nẻ đầy đường quanh co ngang dọc, chia thành manh mún của nền đất Mẹ bao hình. Một di sản tối linh chen chúc đang dày vò mạng sống, cảnh phiêu lưu vất vả đã chôn thân bảy thước đành cam. Đó là tinh thần bị nô lệ vì xác thân điều khiển để thỏa mãn lòng phàm mà xác thân yêu quí này ngày nay, rồi ngày mai phải chịu trịu-trằn lặn hụp. Sự luyến tiếc đành cam nhốt trí vì tương quan liên lụy đến linh hồn mờ lu, đó là do xác thân nhục dục điều khiển.

Vậy chư môn đồ cần phải đánh thức lòng phàm, để nhận xét mà thực hiện chương trình hoạch định. Mọi sự lạnh-lùng nơi thế đều phải chịu theo dòng thế hệ.





Bài:

Nền cổ học tinh hoa xây dựng,

Máy kiền-khôn triệu chứng ba màu,

Hạ-Nguơn xuất hiện ĐÀI-CAO,

Tam-Kỳ Phổ-Độ phục vào Thượng-Nguơn.

Chuyển linh bút, LÊ-SƠN đề bảng,

Cho môn đồ tường hản hồng trần,

Sống trong kiếp tạm tao tân,

Vượt qua bể khổ nợ trần trả xong.

Luật tuần-huờn chí công, chí chánh,

Máy âm dương ngộ cảnh ngộ nhân,

Lòng phàm minh định cân phân,

Lệch chênh vay trả nợ nần tiền khiên.

Hỷ hoan dụng danh quyền tất hại,

Hỷ cùng hoan thừa thãi lòng tu,

Hỷ là đạt đặng công phu,

Hỷ cho người đạo phá mù trần gian.

Hỷ vốn ở truy hoan thời cuộc,

Hỷ lạc quan ngọn đuốc giữa đường,

Hỷ là mến cảnh rau tương,

Hỷ hoan đồng bước thẳng đường yên vui.

Hỷ tiêu khiển hưởng mùi thanh đạm,

Hỷ là mừng cõi tạm vượt đi,

Hỷ phùng thượng hạ tôn ty,

Hỷ vưng sứ mạng hồi qui Diêu-Đài.

Mừng đạo-đức không sai đường hướng,

Mừng nhơn hòa trưởng dưỡng tu tâm,

Mừng là đạt đặng huyền thâm,

Mừng chi vật chất luân trầm bể vơi.

Mừng nhơn tử lưu thời danh tạc,

Mừng đời mê giải thoát mộng trần,

Mừng là ngộ cảnh tu thân,

Mừng thay Đại-Đạo đạt phần vinh quang.

Mừng nếm đặng Đạo vàng tại thế,

Mừng là mừng thoát bể trần hồng,

Mừng cây Tạo-Hóa chí công,

Mừng danh chuốc lợi bụi hồng phủ bao.

Giấc mộng điệp Ai-Đào tan vỡ,

Luật tuần-huờn khai mở thưởng răn,

Lánh xa bể tục trịu-trằn,

Lánh xa luyến ái hóa hoằng kiếp sanh.

Sống cô độc cam đành đen tối,

Sống chung nhau đường lối hiểu am,

Đại-đồng khai mở Kỳ-Tam,

Môn đồ thẳng đến để làm Nữ-Tiên.

Chớ mê mộng xích-xiềng ràng buộc,

Mở tâm hồn sẵn đuốc Đài-Cao,

Tôn-Sư ban bố điển vào,

Trần tình Nữ-Đạo kíp mau chơn quày.

Hỡi môn đồ: nữ tài tấn bước,

Nơi Diêu-Đài đón rước Nữ-Tiên,

Kỳ công phản bổn phục nguyên,

Thừa vâng sứ mạng chỉ truyền đồ môn.

Lưu bút ngọc ôn-tồn học tập,

Cho môn đồ xây đắp phân minh,

Nữ-Đoàn Đại-Đạo hồi minh,

Trấn an thoát tục đời tình dẹp yên.

Tôn-Sư ban ân lành chung, chư môn đồ thành tâm tiếp lịnh, Tôn-Sư điển hồi Tiên cảnh. Thăng...