Thứ Sáu, 30 tháng 6, 2023
Thứ Hai, 26 tháng 6, 2023
MỖI NHÀ ĐỀU PHẢI CÓ BÀN THỜ ĐỂ TỰ TU
Ngày nay chính là thời mạt pháp, có những kẻ mượn đạo tạo đời.
CHUYỆN SƯ CHÙA QUỐC DOANH
Tại cái bàn bằng đá phía sau một ngôi chùa quốc doanh, giữa những hàng chậu cây cảnh khủng, có hai người đang ngồi đàm đạo với nhau. Đó là ông sư Phó trụ trì và viên cảnh sát khu vực. Trước mặt họ là 2 cái ly nhựa có nắp đậy và ống hút, dưới chân là cái bao xốp đựng mấy vỏ lon bia.
- Thì làm thêm lon nữa đi thầy.
- Không được, chiều nay thầy còn phải đọc kinh. Rồi tối lại có 2 cái hẹn chữa bịnh cho nữ phật tử.
Đang dằng co thì điện thoại của sư reo. Sư hấp tấp móc ra nghe: “Sao? Bị bắt rồi à, hồi nào vậy?” Vừa nói sư vừa bước nhanh ra tuốt phía sau để được riêng tư. Nghe một hồi thì mặt sư xanh mét như tàu lá chuối, điện thoại cúp rồi mà sư vẫn đứng đó thất thần, quên hẳn tay khu vực ngồi chờ chán chê đã bỏ về.
Có gì đâu. Điện thoại của người nhà báo cho sư biết Hùng thẹo mới vừa bị bắt. Cách đây 8 năm, sư và Hùng thẹo là cặp đôi chuyên vận chuyển, mua bán ma tuý. Kiếm tiền khá dễ dàng. Tuy nhiên, sau một lần bị bắt hụt, cả hai sợ quá bèn chia tay, mạnh ai nấy trốn. Hùng thẹo biệt tăm biệt tích. Riêng sư, nhờ một người bà con giới thiệu, bèn thay tên đổi họ, cạo trọc đầu và trở thành một nhà sư mới toanh, được Giáo Hội phật giáo quốc doanh cử về tăng cường cho một ngôi chùa do chính quyền bỏ vốn xây dựng. Ngày khai trương được nguyên dàn lãnh đạo Tỉnh đến cắt băng khánh thành.
Lúc mới vào chùa, sư cũng chịu nhiều cảnh khổ. Ngoài nỗi nhớ rượu, nhớ gái, lại không được chửi thề, khiến cho cái miệng của sư cứ cứng ngắc như bị bịnh đau quai hàm. Đã thế sư còn chịu cảnh “sư cũ bắt nạt sư mới", cay đắng vô ngần. Thế nhưng nhờ tài lường gạt chữa bịnh bằng cách vỗ đầu của sư, tiếng lành đồn xa, phật tử khắp các tỉnh thành nườm nượp bao xe tới chùa để xin được “sư thầy” trừ tà trị bệnh. Từ đó vị thế của sư được nâng lên nhanh chóng.
Rồi cách đây mấy năm, sư đã vận dụng sáng chế ra trò “giải sao trừ hạn” cũng thành công một cách đáng kể. Tiển vô như nước. Lâu lâu lại có các bà vợ quan lãnh đạo, đi xe biển xanh, đội cả mâm vàng tới xin thầy “cúng sao giải hạn” giùm cho các đức ông chồng liêm chính, suốt đời học tập theo gương bác, của các bà ấy.
Thu tiền, vàng thì dễ. Lúc chia mới khó. Phải tính phần trăm cho lãnh đạo Huyện, lãnh đạo Tỉnh. Phần trăm cho ngân sách Giáo Hội nhà nước, phần chung chi cho xã hội đen bảo kê, phần chia cho các sư tăng có máu mặt trong chùa. Sư trụ trì bối rối lắm. Lần chia tiền công đức nào cũng có cãi nhau. Có lần còn suýt gây án mạng. Thấy vậy sư mới xung phong đứng ra chia. Nhanh, gọn, chính xác như cái hồi sư chia tiền lời ma tuý. Ai cũng vui vẻ, hài lòng. Sư trụ trì thích quá mới đề nghị lên trên cho sư được thăng chức Phó Trụ Trì.
Từ ngày lên chức, sư coi trời bằng vung. Sư bắt đầu được mời ngồi cùng họp hành, ăn nhậu trong phòng kín với các quan lãnh đạo tỉnh, thậm chí có lần sư còn được bắt tay với Quan Chức Nhà Nước . Sư có tài khoản riêng ở 2 ngân hàng, chỉ thua sư trụ trì là chưa có tài khoản ở ngân hàng nước ngoài thôi.
Lợi tức kiếm được còn khá hơn hồi đi buôn ma tuý. Lâu lâu thèm thịt, sư cải trang thành dân thường, bảo tài xế chở qua thành phố bên cạnh, húp tô phở tái chín bò viên, tỉnh cả người.
Mọi người nhìn kỹ cũng sẽ thấy, Quốc Mẫu Việt Nam, Mẹ Âu Cơ, Cha Lạc Long Quân thì không ai thèm biết ơn người đã khai thiên lập quốc tạo ra con Rồng cháu Tiên và Việt Nam đời nay được hãnh diện nói tiếng Việt, mà lại đi o bế, thượng 1 con nặc nô ngu đần lên hàng thượng phẩm, rồi phải chèo thuyền ra đảo để khấn vái con yêu tinh như vậy thật là SIÊU NGU ,nói thực tế mất lòng là như vậy, Cha Mẹ trong nhà chưa chắc được vỗ béo như vậy, không được Trà dâng, bưng bê như mỗi khi bỏ cả công việc để ra Đảo Âm U trả lễ cho con yêu quái. Nực cười.
1 số nghề mới :
Nghề quyên góp từ thiện và ăn chặn tiền đóng góp của nhà hảo tâm.
Nghề làm Thầy Bà dụ khị người ngu chỉ hám lợi,không có chánh kiến. coi ngày coi giờ, coi tử vi tướng số hù doạ, xăm chân mày nát mặt...
Nghề Tu làm sư làm tăng ni, chui rúc vào các chùa ăn bám của thiên hạ, bắt mọi người đi làm từ thiện, cúng dường, hết lễ này đến lễ khác, khoá tu gieo duyên này gieo duyên kia, chưa kể mấy Sư dụ dỗ quan hệ tình dục miễn phí xảy ra trong chùa .
Nghề Xây dựng Chùa Quốc Doanh kiếm chác và tiếp tục dụ những phật tử vô minh ham Chùa to phật lớn. hô hào ở đây linh thiêng lắm, lùa mọi người chạy đến ủng hộ như lùa vịt, và bào tiền của những người dại, khi nghe nói cúng đi con, cúng nhiều có phước nhiều,...nào ngờ cúng tiền cho con Quỷ.
Nghề ăn bám như mấy con mấy thằng nghệ sĩ lùa gà, mượn danh chùa chiền để kiếm chác, được chia tỷ lệ hoa hồng. Lên mạng thì nói nhăng nói cụi mình tỉnh thức giác ngộ, nhờ có thầy có cô chỉ cho mình nên mình hết tham sân si, Ngộ heng, hết tham mà chạy sô như điên để kiếm tiền, rồi dụ dỗ ai muốn như mình thì góp vô chung để cúng cho Tăng Ma.
Nghề Tụng Đám Ma, dịch vụ mua bán thân xác người chết, Bán Đất xây mồ, công viên nghĩa địa tâm linh...những nghĩa địa này sau 30-40 năm cũng sẽ giải toả và chúng ăn trên tiền của những người ham tiếc mổ yên mã đẹp.
Nghề Youtuber rao giảng kinh nghiệm, Đạo lý kiểu quần què lên các trang mạng xã hội, Social Media ... rồi lùa gà bán hàng đa cấp, bán vòng niệm chú,bán Phép làm ăn...
Tất cả đều nhằm mục đích moi bằng được sạch tiền của bạn. Nên mỗi người, đã tự kiếm được tiền thì lo mà giữ cho chặt những đồng tiền mà các bạn đã vất vả kiếm được, không nghe theo ai nói gì, rủ rê làm gì, vì những cái nào có lợi ích thì không ai dại mà rủ bạn theo cùng để hưởng đâu nhé. Cho nên thật sáng suốt khi làm từ thiện, LÀM TỪ THIỆN chính ở nhà mình, lo cho BA MẸ, GIA ĐÌNH rồi hãy giúp người ngoài, chứ đừng ham lấy le, mà chuyện nhà không giúp, đi giúp kẻ không đáng thì VÔ PHÚC.
TU ĐÂU CHO BẰNG TU NHÀ, THỜ CHA KÍNH MẸ ẤY LÀ CHÂN TU.
Mình tự kiếm tiền được, mua túi Hermes được mà lại không mua nổi cái bàn thờ Phật để ở trong nhà thì loại này vứt được rồi đó, ra ngoài thì xịt nước hoa thơm phức ,về nhà thì ỉa thúi không chịu rửa đít là như vậy.
Cho nên thay vì dùng tiền mua sắm đồ vô ích thì ta sắm 1 cái bàn thờ, thỉnh tượng phật về, ở nhà rảnh thì đọc kinh, không rảnh thì thắp nhang dâng trái cây là không khí ở nhà ấm áp và thanh tịnh hẳn ra, hơi đâu mà chui rúc vào chùa làm gì để phải hít thờ mùi hôi nách của kẻ khác...
KHÔN LÊN BẠN NHÉ ....
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)