Thứ Bảy, 14 tháng 8, 2021
Điển thi thơ Phật Mẫu Diêu Trì
Do Bà Hai trụ trì chùa Mẹ tại làng Nha Mân, tỉnh Sadec ghi chép.
* * *
Nam Mô Vô Thượng Hư Không Diêu-Trì Kim-Mẫu Dưỡng Sanh Bảo Mạng Từ Tôn Đại Từ Tôn
Các con nghe Mẹ giảng đôi lời. Mẹ miễn lễ chung. Thánh Mẫu, Tiên Phật đồng thinh cùng các con tọa thiền nghe Mẹ giảng.
Nam Mô Diêu-Trì Kim-Mẫu Dưỡng Sanh Bảo Mạng Từ Tôn Đại Từ Tôn.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Nam Mô Tổ Thầy chứng minh.
Mẹ Linh Hồn các con. Mẹ mừng chung các con Nam Nữ.
Từ Bi Mẹ chiếu Đại quang Hồng
Tôn-Đức hoằng-khai tại Hải-Đông
Thưởng hữu đề danh thiên chức vĩnh
Đẳng nghi pháp-huệ chuyển hàn-phong
Vô ưu, vô tư, vô phiền-não
Cực trí, cực tâm, cực cả lòng
Mẫu huệ thiên-ân truyền hạ thế
Nghi linh hiển-hóa Hội Hoa Long
Các con nghe Mẹ giảng đôi lời.
Mẹ đau xót thay! Từ khi phổ-hoằng giáo-pháp đến nay, tính lại đã mấy mươi niên truyền chung các con được thọ pháp-huyền.
Đau đớn thay, cõi trần ai gió bụi. Vì mảng mê lầm lủi bước đi mà các con quên lòng từ-bi của Mẹ mong nơi Diêu-Trì Bạch-Ngọc
Các con ôi! Hãy nhìn kia, tòng bá sởn sơ là vì gội-nhuần sương gió.
Đạo làm người khi các con đã rỏ lý siêu-nhiên thì hột giống lành đâm chồi nẫy lộc cũng nhờ có gió mưa sương tuyết mới mau thành hình dáng.
Các con trên đường Đạo-pháp ngày nay, các con cần phải có sự giủa mài cam go thử thách, khảo-đảo của thế-gian.
Cũng như gió mưa để cây kia sởn sơ mới mong được trổ hoa thêm trái.
Các con đừng phiền tủi, vì đời làm cho các con phải ưu-sầu, mà chính các con phải tự phiền rằng mình luân-hồi nơi thế-tục. Các con đã từng nói rằng là “trần ai” thì tại sao các con không hiểu rỏ nghĩa trần ai là nơi gió bụi?
Đã nói rằng nơi gió bụi thì các con than vản mà chi? Các con ưu-sầu mà chi?
Các con ưu-sầu cũng chẳng ích gì, chỉ làm cho thân thể gầy mòn, linh-quang mờ ám.
Các con nên để trí vào Đạo-pháp hôm nay. Cũng như viên ngọc kia, mặc dầu cho bùn nhơ lem lấm, nhưng sự tinh-anh không bao giờ mất, chỉ sợ rằng chẳng phải là ngọc. Chớ đúng là vật quí giá thì dầu ở nơi nào cũng có người tìm đến.
Các con ơi! Mẹ rất buồn, thường cầu xin Phụ-Hoàng cho các con được qua cơn sóng gió, khảo-đảo của thế trần hầu có chuyển-hóa Đạo Vàng, năm phương hoằng-phổ. Nhưng Luật Thiên-điều đã định, Đại Từ-phụ ân phê.
Nếu chẳng có khảo nhồi điêu-đứng thì làm sao lọc lừa cho được.
Nếu chẳng có sàng sảy tinh anh thì không bao giờ chọn được gì đẹp đẻ. Ngày nay, vì Mẹ nhận thấy trong hàng các con, còn nhiều chưa thấu-triệt Lý Chơn-Như Đạo-Pháp, nên vì lòng từ-bi Mẹ hiển-hóa chiếu-siêu quang truyền cho các con. Các con nên biết rằng nay mai hội-ngộ nơi đây phải toàn là Chơn Căn Đại-Trí nên Mẹ sẽ truyền cho Nữ phái bửu-pháp luyện thân: đó là Phép Di-Đà. Mẹ cảm nhận công lao của các con vì Mẹ, vì Đạo mà đến nơi đây. Mẹ khen thay!.
Phần Nam phái, các con là rường cột của Đạo Vàng. Các con phải nhận xét tinh-vi Lý Chơn-Như chớ đừng để dòng đời mờ ám, đừng để thế ngôn làm sai lạc lời chơn chánh của Mẹ ngày hôm nay.
Thế nhơn thường đem chơn-lý biện bày, nhưng chơn-lý của thế-nhơn chỉ là chơn-lý của xác thân trong vòng trăm tuổi, danh lợi, tình tiền quẩn quanh. Nếu các con nhận ra mật-pháp thâm-uyên là con đường siêu-thoát thì các con cứ bước thẳng đi, chớ đừng vì đời khảo đảo, cho rằng các con mê tín mà các con vội ngừng chơn quên suy xét thì uổng thay.
Một phút qua là một phút các con mất đi biết bao là lằn tứ huệ. Đêm đêm Mẹ thường chiếu tinh quang, chuyển huệ linh trong kiền-khôn vũ-trụ cho các con năng luyện pháp sẽ nhiếp thọ, hầu sớm đắc được Liên Hoa, hoặc thống xong tam tài hầu lên cõi Niết-Bàn Hư-Cung học hỏi.
Các con ơí ! Các con hãy nhìn lại xem trong đời các con đã làm nên những gì gọi là thỏa thích. Lòng tham không đáy chứa chất từ vạn kiếp muôn đời, ngày nay các con cũng chưa rửa sạch hay sao?
Trong thời kỳ Hạ-Nguơn mạt-pháp này, trên lịnh Mẹ truyền ban, dưới Thánh Thần dâng sắc, Tiên Phật hộ trì cho các đại căn nguyên sớm quay về Đạo. Nếu các con chịu để cho đời nhồi nắn, thế tục giủa bào thì các con mới là người đạo-pháp thâm cao.
Con đừng có nghĩ chuyện riêng
Nghe lời Mẹ dạy mà yên tâm lành
Còn thế tục lợi danh nhiều nổi
Chớ chen vào lạc lối nghe con
Xuân về sẽ sắp hao mòn
Nhưng người đạo-pháp vuông tròn con ơi!
Đôi lời dạy, con thời nghiệm lý
Lãnh mật truyền cao quí vô song
Thương con Mẹ tả đôi dòng
Nhiều khi song thất lục trong bát ngoài
Nhưng con hiểu Đạo dài cần Lý
Cẩn chơn duyên suy nghĩ tận tường
Làm sao trải hết tình thương
Thì là Mẹ dạy chẳng nương điều gì
Lời thư đã chung qui kết liễu
Vậy xã đàn sắc chiếu ân ban
Tý thời khai Hội chánh đàn
Di Đà chuyển pháp Đạo Vàng cho con
Lời cuối phải nghe lời Thiên lịnh
Các con ơi! Suy tính cho tường
Vì đâu Mẹ trải tình thương
Vì đâu chuyển điển đêm trường dạy khuyên?
Có phải chăng lòng thiền chiếu diệu
Nên ứng mầu kết liễu từ chương
Con ơi! Đời Đạo đôi đường
Nghe lời Mẹ dạy cần nương pháp huyền
Chớ vì thế buồn phiền cho thế
Mà các con vội trễ Đạo mầu
Lãnh xong bí-pháp không sầu
Lìa xa tục-lụy, thoát bầu trần duyên
Các con thơ lòng thiền phụng chỉ
Mẹ gia-ân Đạo quí hôm nay
Đây nầy Đạo Mẹ thiên khai
Vậy Mẹ ban ân chung cho các con cố-gắng.
Mẹ giã từ con ở trần gian
Cố công Đạo-pháp khoa tràng lãnh ghi
Hào quang phủ ánh Diêu-Trì
Mẹ hồi giá chuyển thiên nghi cựu hoàng.
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô Vô Thượng Hư Không Diêu-Trì Kim-Mẫu Dưỡng-Sanh Bảo Mạng Từ Tôn Đại Từ Tôn.
Bài thánh-giáo do Bà Hai trụ-trì tại Chùa Mẫu (làng Nha Mân tỉnh Sadec) ghi lại trong năm 2002.
Diêu-Trì là Mẫu, bớ con!
Cảnh trần Mẹ thấy héo von THÂN GIÀ
Mẹ nào nệ gần xa chẳng đến
Rọi khắp nơi không bến không bờ
Chơi vơi giữa biển bơ vơ
Mẫu rơi giọt lệ, con thơ nào tường
Mẫu đã xuống đem đường chỉ lối
Cho mỗi con biết lỗi sửa lòng
Vậy mà Nam Nữ phần đông
Con ơi! Mẹ thấy tin không mấy người
Mẫu thương con, con lại dễ ngươi
Trong mười, còn một là người thiện-tâm
Chín phần mơ-mộng sai lầm
Mẫu thường nhắc mãi đặng tâm huệ lành
Có thơ-ký đành rành cơ bút
Rọi điển lành hạnh-phúc mỗi con
Mong cho con đặng vuông tròn
Mới là sót đặng sống còn hậu lai
Con lành biết đặng chánh-minh
Con ơi! nghiệm-xét đinh-ninh tỏ tường
Mẫu gom tất tứ phương con Mẫu
Thật chơn linh tất cả đâu đâu
Mẫu thâu 18 chư-hầu
Da vàng về đến mà chầu Phật Vương
Trong miền Nam Chúa thánh phi thường
Đủ đức tài cứu cảnh tang thương
Long Hoa Đại-Hội hiền-lương
Lập trường ban thưởng tỏ tường nào sai
Ngày Mẫu sắp banh khai Sơn Thất
Bẩy ngày đêm còn mất mới tường
Mẫu cho con biết lo lường
Sửa tâm chơn chánh hiền-lương mới còn
Còn tánh cũ của con hành-động
Mãi tranh đua móng vọng lợi danh
Con ơi! cần kíp tu hành
Con mà cải Mẫu rả banh tro tàn
Mẫu lao khổ nào than với trẻ
Thấy cảnh trần mỏng tợ vải the
Con ơi! Chớ tưởng không dè
Mẫu cho con biết chẳng nghe tự lòng
Con nhiều đứa nó không tin Mẫu
Rọi điển lành soi thấu lòng con
Con ơi! Tin Mẫu cho tròn
Đói no cũng Mẫu cho con đủ đầy
Con có lỗi, Mẹ đây khuyên dổ
Cho con tường biết chổ chánh-minh
Kíp mau mà sửa thân mình
Con mà có lỗi, Mẫu binh đặng nào
Trên Ngọc-Đế hối mau phủi sổ
Cho cảnh trần máu đổ thành sông
Con ơi! Mẫu quá đau lòng
Mẫu cậy khắp cả phần đông Thánh Thần
Đồng gạn xét ân-cần cho kíp
Cho con hiền qua kịp cơn nguy
Con mà chí hiếu đặng thì
Mẫu đây chọn lựa gắn ghi lòng thành
Con của Mẫu để dành lập hậu
Có ấn đồng đóng dấu chứng minh
Dầu lỗi chi có Mẫu niệm tình
Thánh Thần gạn kỹ đinh ninh tỏ tường
Để Mẫu nhắc thường thường chỉ bảo
Cho con lành tâm hảo lòng nhơn
Linh căn của Mẫu ân cần
Mẫu ra 10 chuyện trọn phần xem đây
Thật chữ TU sửa đổi như vầy:
Một phải biết đủ đầy chữ HIẾU
Phần con cho biết Luật điều
Hai là con hiểu bao nhiêu Ân đền
Tứ Ân trọng con nên ghi nhớ
Ba tu cầu trừ gở tội căn
Bốn là: Mẫu cấm chê căn Đạo nào
Chớ chưng chê người thấp mình cao
Năm là phải kíp lập công
Khuyên người cho biết Ân Hồng Chúa Cha
Sáu là : Con xa lánh bạc bài
Thêm tội lổi làm sai Luật pháp
Bảy: Rượu trà nào hạp Luật Trời
Gây ra tội lổi con ơi!
Tám là Đạo-đức tùng thời cổ-kim
Trở Thượng-Cổ, thanh-liêm chơn-chánh
Chín: sân si phải gánh tội tù
Tam bành không dứt khó tu
Mười là chuyện xấu gây thù lẩn nhau
Mười răn cấm con mau tầm hiểu
Thì mới tường trúng kiểu, trúng căn
Ngọ, Mùi càng thấy làm bằng
Mẫu mà nói trước , vô căn đâu còn!
Trai hiền-đức thì con ghi chép
Gái hửu phần chớ hẹp nơi lòng
Con ơi cần phải phổ-thông
Phước kia, triệu ức mà không sánh bằng
Lời tóm tắt quí bằng vàng ngọc
Con chớ bì kẻ độc, bạo hung
Tách riêng, đâu có ai dùng
Con lành của Mẫu hiệp chung Thánh-Hiền
Con của Mẫu căn Tiên cho xuống
Biết lòng nhân, ý muốn làm lành
Mẫu Lành tóm tắt đành rành
Mẫu Từ ngưng bút, phước lành mỗi con.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Hoa đào đẹp, nhưng chẳng bao lâu sẽ tàn tạ
Vàng bạc quí, song không thể mua được tuổi thanh-xuân
Vạn-vật chuyển biến không ngừng
Sự sống chết vô thường không ai tránh khỏi.
Con chớ bận tâm đến việc khen chê của người đời hoặc oán trách ai. Dù có thanh minh cũng là điều phiền phức. Hơn nữa, người tu hạnh Bồ-Tát chỉ cốt làm lợi cho chúng sanh, chớ không được hại người.
Nhịn những điều mà người khác không nhịn được, đó mới là việc của người học Đạo.
Nam Mô A Di Đà Phật
THÁNH GIÁO CỦA ĐỨC DIÊU TRÌ KIM MẪU
NHẮC NHỞ CHÚNG TA RÁN TU NGHIÊM CHỈNH ĐỂ VƯỢT QUA CƠN SÀNG SẢY CỦA HỘI LONG HOA
(Do Bà Hai trụ trì chùa Mẫu tại Sadec chấp bút năm 2002)
DIÊU điện ra vào mãi thở than
TRÌ tâm nhớ trẻ, lụy tuôn tràn
KIM khai đường thiện ngồi mong đợi
MẪU huấn lời lành đổ lụy khan
Thương con Mẹ hé màn lầu
Thương con Mẹ mới ngồi hầu đợi con
Quê nhà lòng Mẹ héo von
Nguơn tàn Mẹ thấy con còn ham vui
Nên con quên Mẹ điện vàng
Tưởng là con sống Nguơn tàn là yên
Mẹ ngồi lụy đổ, bình nghiêng
Ngày nào con dự Rồng Tiên mây lành
Con hiền rán bước cho nhanh
Mẹ ngồi Mẹ hé màn xanh Mẹ chờ
Rán con, con rán kịp giờ
Long Hoa trường mở, Mẹ chờ con thi
Rán đi, con hởi rán đi!
Chị em hội họp vào thi Mẹ mừng
Mẹ ngồi, Mẹ mỏi trông chừng
Trông cho con trẻ bước chưn lẹ làng
Mau con! để trễ chuyến thoàn
Đò chiều có Mẹ, Nam Bang trông chờ
Về con, để bóng nguyệt mờ
Mẹ khêu đuốc Huệ, bên bờ ngồi trông
Sợ con trễ Hội Mây Rồng
Chị em con rán Công Đồng đến nơi
Mẹ kêu, con hởi, con ơi!
Rán dìu em chị về nơi khoa tràng
Dại khờ con vướng tai nàn
Mẹ thương Mẹ mới dặm ngàn ra đi
Nhắn con trở lại khoa kỳ
Hội nầy Đại Hội con thì rán lo
Ngày đêm con rán lần dò
Rán về cho kịp chuyến đò nghe con
Đời nầy là buổi héo von
Mẹ còn không nghĩ lầu son điện vàng
Con còn mắc cảnh gian nan
Mẹ đâu có nghĩ Điện vàng nữa con
Trông con Đạo lý cho tròn
Đồng chung em chị lầu son con về
Về con, Mẹ nhắn con về
Con đừng để Mẹ màn huê lụy tràn
Nắm tay em chị lên thoàn
Mẹ than, dạ Mẹ nát tan Điện Rồng
Nằm đêm Mẹ chạnh nỗi lòng
Nguyệt dài xế bóng, con hòng tiếc chi
Tu hiền, con rán trau dồi
Tu đi, tu đứng, tu ngồi đặng thi
Nguyệt tà mở Hội Cung Ly
Đến ngày nguyệt xế vậy thì
Mịt mờ đường lối con thi Hội nào?
Thân con sương dạt, gió dào
Mẹ thương Mẹ mới truyền rao đạo lành
Đệ Huynh con rán tu hành
Chen chưn rảo bước Nam Thành dự thi
Hội nầy Đại Hội rán đi
Con nào bền chí đặng ghi bảng vàng
Thấy con đạo lý mê mù
Cho nên Mẹ mở đường tu con về
Đời còn khi rẻ Tiên Thần
Nên Mẹ xuống thế khuyên ngăn lợi tài
Thương con Mẹ thở vắn dài
Mẹ đâu hưởng lợi, thực, tài con thơ
Đài son gác tía còn chờ
Cung vàng, điện ngọc Mẹ đây sẳn dành
Rán con! Em chị hiệp vầy
Rán đi con đến Nam Thành
Làm sao cho Mẹ Con mình gặp nhau
Đến ngày dựng Bảng Phong Thần
Đạo lành không trọn, khó gần Mẫu Nghi
Nhắc con nay có Khoa kỳ
Mẹ than với trẻ tràng thi hầu gần
Vì con chẳng dạ ân cần
Đến ngày đề bảng Phong Thần lở duyên
Mẹ con hai ngã hiện giờ
Chia lìa cũng bởi con khờ tạo ra
Tỉnh đi Nam Nữ con hiền
Tỉnh rồi có Mẹ độ liền tai ương
Cũng vì hai chử Mến Thương
Cho nên Mẹ xuống trần dương bụi hồng
Mẹ khuyên xin trẻ để lòng
Trần gian con ở, Màn Rồng Mẹ lui.
Nam Mô A Di Đà Phật
THÁNH GIÁO CỦA ĐỨC DIÊU TRÌ KIM MẪU
Lập công bồi đức, trau dồi đạo hạnh, đọc kinh phải hiểu nghĩa và hành theo
Đêm thanh vắng, thương con hiền Mẹ dạy
Chữ Cang Cường, lời Khôn Dại có mấy ai
Vì thương dân nên con chịu dạn dày
Lo no ấm, lo đủ đầy vật chất
Trong Huynh Đệ chẳng có ai dạ thật
Chỉ nghĩ về Lợi vật với Đồng ngân
Đạo Mẹ ban, mấy con dạ chuyên cần
Chỉ nhận hưởng lợi ngân trên cả
Tâm các con thường đem vào chử Giả
Chỉ biết mình tất cả mà thôi
Mẹ ngự đây, Mẹ luôn thấy con ôi!
Lòng trung-nghĩa , các con ai nặng giữ?
Ai có tình tròn hạnh Đạo Mẹ ban?
Nhìn các con mà lệ Mẹ hai hàng
Thương con trẻ còn miệt mài trong gian khổ
Đạo Mẹ ban, các con phân nhiều chổ
Chẳng chung lòng cùng Mẹ, ngóng Thiên cơ
Đọc Kinh chi mà Tâm dạ hững hờ
Luôn nghi đoán lời thị phi phán đoán
Là con Mẹ chẳng thay lòng, chẳng tính toán
Dạ trung thành cùng với Mẹ giữ Đạo Nhân
Nếu các con luôn vì Mẹ chuyên cần
Lo trọn hạnh mới thật là con Mẹ
Là con Mẹ, bạc tiền xem nhẹ
Quí với nhau vì chữ Đạo ân cần
Không toan tính mới thật lòng với Mẹ
Điện ngự đây, Mẹ luôn ngồi xem xét
Ai Trung Hiền, Mẹ luôn giúp chẳng sai
Ai gian xảo thì Mẹ đây phải trách.
Vì thương trẻ Mẹ đây luôn nhắc
Con vững lòng cho trong sạch nghe con!
Vì đạo tâm, con nên chắc mót bòn
Tròn công đức chờ ngày về với Mẹ
Thương con trẻ, Mẹ thiết tha gọi trẻ
Hãy an lòng, đừng cầu cạnh chi ai
Nếu Đạo ngay thì phải dạ miệt mài
Không gian xảo, không tính ngày đến Mẹ
Mẹ khuyên trẻ gắng giữ lòng đừng bắt bẻ
Trách phiền chi mà để dạ xao tâm
Chữ Đạo con nên gắng chắc tầm
Không than trách, không để lòng hờn trách
Con của Mẹ luôn thật lòng không làm cách
Nghĩa đệ huynh không phân cách ai hơn
Mẹ khuyên con chớ để dạ chữ hờn
Còn phiền trách sao được về với Mẹ
Con của Mẹ rán dằn lòng cho nhẹ
Chớ nặng lòng người dương thế chẳng thương
Đạo của con, con đi chỉ một đường
Nhưng tâm họ lắm rẻ đường đến Mẹ
Mẹ khuyên dạy bởi con là con Mẹ
Con nặng lòng trần tục sẽ khổ thân
Chẳng có ai vì Mẹ mà chuyên cần
Con nên nghĩ vì Mẹ đây, đừng than trách
Vì thương trẻ, Mẹ đây dùng hết cách
Mong con về cho sum hợp với Mẹ Cha
Sao con luôn cứ để dạ rầy rà
Không giữ để cho tròn chữ Hạnh
Vì Đạo Mẹ chẳng cần vào bề thế
Chỉ cần con có thật dạ với Mẹ không
Sao các con nói Đạo, chẳng chung lòng
Chỉ có biết phủ phàng đến với Mẹ
Các con nói các con cũng vì Mẹ
Nhưng các con có biết Mẹ là ai?
Bởi các con học Đạo chỉ lựa ngày
Sao thấy Mẹ cho rõ ràng chân tướng
Các con đến nơi đây cho là vướng
Vậy lợi ngân có làm vướng bước chân không?
Thấy các con Mẹ đây rất đau lòng
Thương con trẻ, nhưng được mấy ai thương Mẹ
Học Đạo Mẹ các con còn chữ đợi
Nếu đủ đầy danh lợi mới dừng chơn
Nếu Mẹ ban các con tròn danh lợi
Thì còn gì đạo hạnh các con ơi!
Thương các con, Mẹ đây nói hết lời
Tròn chữ Đạo mới được vào thuyền Mẹ
Ai siêng năng, hiền lành thì Mẹ thưởng
Ai lọc lừa thì Mẹ dạy chẳng nương
Các con nên tầm Đạo cho tỏ tường
Là con Mẹ chỉ có thương yêu không ganh ghét.
Nam Mô Vô Thượng Hư Không Diêu Trì Kim Mẫu Dưỡng Sanh Bảo Mạng Đại Từ Tôn
Nam Mô A Di Đà Phật
Từ bài viết của Minh Tâm
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét