Thứ Năm, 28 tháng 9, 2017

CẢNH CHÙA BÁI ĐÍNH - NINH BÌNH





Chuông Chùa Bái ĐínhTác giả: Hồng Dương

Chùa Bái Đính non cao mây biếc

Làn sương trôi quyện tiếng chuông ngân
Gập ghềnh cao thấp bước chân
Cửa từ bi mãi non ngần cõi trong...

Tiếng than vọng từ lòng lữ khách
Dìu dắt nhau qua ngách buồn tênh
Nẻo lên lối xuống gập ghềnh
Bước chân chao liệng bồng bềnh khói sương .

Mồ hôi thấm con đường xa cách
Gió thu về tí tách mưa rây
Thương ai chân nhỏ lạc bày
Nét buồn gối mỏi khát lay lay lòng

Ngữa mặt thấy mây bồng bềnh đợi
Giọt mưa rơi vời vợi cội nguồn
Mắt cay đẫm lệ hoàng hôn
Chân trời mù mịt mây buồn giăng giăng

Chùa gieo mãi chuông ngân thánh thót
Lạnh cõi Tâm đau xót đáy lòng
Lung linh ngọn nến xa trông
Thiên đường trải rộng vườn hồng có xa?...

Trước chùa thượng can qua thế cuộc
Mở rộng lòng cố buộc niềm riêng
Bình yên nhân nghĩa cõi thiền
Cầu xin Thánh Mẫu Ao Tiên nhiễm mầu...

Chuông tháp cổ vọng lầu Bái Đính
Tiếng ngân vang chuyển dịch trong hồn
Rung lay mộng - thực vừa chôn
Vỡ oà trong cõi bềnh bồng mây tan...





BÀI THƠ: NINH BÌNH QUÊ MẸ
Thơ: Hạnh Elip

Lời chào đón khắp miền đất nước
Về Ninh Bình sơn cước cỏ lau
Xưa kia Bộ Lĩnh đứng đầu
Dẹp mười hai xứ hát câu an bình


Chùa Bái Đính tâm linh rộng mở
Chốn phương xa cách trở ngại chi
Đồng tâm hướng phật độ trì
Mang niềm an lạc những khi dối lòng.


Cùng vẻ đẹp ẩn trong đất mẹ
Đã mội thời tuổi trẻ vang danh
Cố đô vững trãi gọi thành
Núi cao giếng ngọc trong xanh nước thần


Tiếng thôn nữ nghe gần xao xuyến
Vang vọng đâu một chuyến ngao du
Êm đềm trăng rọi sương mù
Lá vàng rơi nhẹ mùa thu đã từng


Nhịp chân bước hãy dừng bến nhỏ
Chốn cảnh quang mây gió đón chào
Câu yêu, lời nhắn gửi trao
Một lần hãy thử bước vào chốn đây.!!



THƠ TÌNH NINH BÌNH QUÊ TA
Thơ: Tuấn Nguyễn

Cùng Em về với Ninh Bình
Tràng An sơn thủy hữu tình làm sao
Hoa Lư thành cũ năm nào
Vua Đinh còn đó, áo bào còn đây


Cùng lên Bái Đính chắp tay
Tiếng chuông chùa vọng theo mây về trời
Qua đèo Ba Dội nhớ người
Hồn thơ còn mãi cho đời hoan ca


Ai về Phát Diệm quê Ta
Thăm nhà thờ đá thánh ca dặt dìu
Nắng xanh ngọn núi Cánh Diều
Nước Non, Non nước bao điều ước mong


Thuyền ơi! Có nhớ Hoàng Long
Sông quê chảy mãi xanh trong một đời
Cúc Phương rừng thắm, hoa tươi
Ninh Bình như gọi, như mời bốn phương.


VỀ VỚI NINH BÌNH QUÊ EM
Thơ: Hoa Đồng Nội

Mời anh về với Ninh Bình quê em
Thăm lau bãi, núi quèn Vua tập trận
Dẫu cuộc sống với cuồng quay tất bật
Nhưng tình người chân thật mến thương nhau


Núi xanh màu ru tình đẹp ngàn lau
Tràng An lượn muôn màu khoe sắc thắm
Quê em đẹp phong cảnh hiền hòa lắm
Mời anh về cùng ngắm cảnh quê hương


Dắt tay anh soải bước dưới nắng hường
Thăm Tam Cốc lạc đường lên tiên cảnh
Chùa Bích Động hùng vĩ một bức ảnh
Mời anh về vai sánh bước bên nhau


Bãi Đính chùa cảnh đẹp đến ngàn sau
Anh về nhé ta nguyện cầu hạnh phúc
Hào quang phật niệm cầu như dục thúc
La Hán trải dài tượng đúc đồng ngàn cân


Ngắm hoàng hôn vang vọng tiếng chuông ngân
Cây cầu Ngói trong ngần dòng nước mát
Màn đêm buông ta ngồi nghe biển hát
Cói rì rào tiếng nhạc nhẹ du dương


Mời anh về đây Ninh Bình quê hương
Nghe hát Xẩm thân thương mà nhớ mãi
Một lần đến anh hoài mong trở lại
Đất Ninh Bình đẹp mãi trái tim em.


ĐÂY LÀ QUÊ EM NINH BÌNH
Thơ của Ngốc

Ngồi đây Ngốc nói cho nghe
Quê hương Ngốc đó anh về hay không
Lúa ngô dải khắp ruộng đồng
Rì rào gió thổi rặng thông đồi chè!


Anh còn nấn ná điều chi
Đến thăm một chuyến sẽ mê không chừng
Bao la đồi núi điệp trùng
Non xanh nước biếc hòa cùng gió mây!


Cảnh tiên chỉ có nơi này
Xin mời hãy ghé đến đây một lần
Mình cùng thăm động Tràng An
Thăm chùa Bái Đính kỳ quan tuyệt vời!


Dẫn anh dạo khắp muôn nơi
Chèo thuyền vãng cảnh anh thời thích luôn
Đãi anh những đặc sản ngon
Này là Ốc Đá lên non bắt về!


Rau rừng dân rã đồng quê
Món Ngon tuyệt nhất Thịt Dê mắm gừng
Còn đây Mắm Tép thơm lừng
Cốm Xanh nổi tiếng khắp vùng gần xa!


Quê em cảnh sắc hiền hòa
Chứa chan tình cảm đậm đà chất quê
Mai này người có rời đi
Trong tim biết có những gì luyến lưu!


Đêm hè ngồi ngắm trăng treo
Quê hương Ngốc đó nếu yêu thì về !!



Chùa Bái ĐínhTác giả: Thắng Dê
Du xuân chùa Bái Đính
Núi quyện sương trắng bay
Cõi Phật bao huyền thoại
Tâm hồn thổn thức lay

Cảnh tiên mờ ảo lạc
Tự xa xưa vọng về
Minh Thông ngài hiển thánh
Giữa càn khôn bộn bề

Thành tâm, con ngửa mặt
Hứng giọt nước cội nguồn
Mong bình an hạnh phúc
Đất Mẹ, tuổi hoàng hôn!




Ninh Bình ƠiTác giả: Phạm Ngọc Vĩnh
NINH BÌNH ƠI

Mảnh đất quê nhà mới rạng xinh
Ai chưa dạo gót tới dâng trình
Rằng hay ngắm động đằm sương khói
Bởi đã thăm chùa sáng hiển Linh
Trí lạc thần vương nơi chiến lũy
Tâm thiền tổ phụ chốn ân minh
Bồng lai cảnh đep hơn tranh vẽ
Lắng đọng không gian gợi chữ tình !




NINH.BÌNH.
Theo tàu gặp lại xứ Ninh Bình.
Vùng đất một thời rất hiển linh.
Gia Viễn mở đường cho Bộ Lĩnh
Hoa Lư dựng nghiệp của Vua Đinh.
Phi Duyên đứng ngắm say lòng bạn
Dục Thủy ngồi nhìn đắm dạ mình.
Nước biếc non xanh bao cảnh đẹp.
Về đây ấm áp mối thân tình.



Gốc Rễ Yêu ThươngTác giả: Dã Tràng Cát

Lạ lùng kim cổ mãi mê say
Gốc rễ yêu thương khó bật lay
Muốn hỏi tình yêu từ cội thật
Hay vì nhân loại thích lày thay?


Trăng đêm soi sáng địa cầu này
Tỉ tỉ năm rồi đến buổi nay
Đón nhận vầng dương soi ngọc phách
Dạ lòng lệ đắng ngọt cùng cay.


Thân ta ngẫm nghĩ tựa mây bay
Mưa nắng phải chăng chút dại ngây
Phụng sự sinh tồn hay ảo tưởng
Long lanh ánh mắt những vơi đầy


Chốn vĩnh hằng kia rắc hạt thơ
Để bao tâm trí dưỡng hồn mơ
Sôi trào lý tưởng yêu non nước
Liều chết hy sinh chẳng vẩn vơ


Dạ thai nuôi dưỡng há buông trôi
Phụ mẫu đồng tâm khắp mọi nơi
Sinh dưỡng con mình đâu quản ngại
Mấy ai lượng giá chuyện xa vời?


Đất trời Tạo hoá mắt môi cười
Rọi giữa hồn ta ánh nắng tươi
Vũ trụ tặng trao quà khám phá
Không xanh tình tự vẫn vang Lời


Đồng hành đến đích dẫu đường xa
Thiên Chúa yêu thương khử ác tà
Ngài chính Tình Yêu trong Sự Thật
Bình An Ngài vẫn ở cùng ta






Cảm Nghĩ Về Làng
Tác giả: Tiên Giang

Trở lại quê Cha tuổi đã già
Họ hàng lối xóm đón mừng ta
“Yên Mô” (1) núi cũ in trời biếc
‘Bình Hải” (2) sông xưa chiếu bóng tà
Bô lão trong làng luôn hớn hở
Trẻ em ngoài ngõ vẫn vui ca
Ngậm ngùi chợt thấy buồn chi lạ
Dất nước còn nghèo quá xót xa 

Tiên Giang

(1) Yên Mô: Tên huyện thuộc tỉnh Ninh Bình (Bắc Việt)
(2) Bình Hải: Tên làng (quê của tác giả)
Bình Hải Quê Tôi

Thôn Bình-Hải quê tôi thời thơ ấu
Tuổi trên mười tuổi phá phách than ôi
Chân đi đất, dẫm bùn, leo rào dậu
Để trâu mình đạp lúa bởi ham chơi

Bốn mươi năm xa quê hương yêu dấu
Nay trở về nhìn lại nhớ gì đây
Nhớ cánh đồng lúa chín thẳng cò bay
Bãi ngô ấy cùng luống khoai dẫy đậu

Xóm làng xưa vẫn lũy tre bao bọc
Miếu-Thượng kia giờ đã đổi thay nhiều
Cánh đồng bông đường đưa tôi đi học
Nay không còn để cho trẻ thả diều

Đình chùa cũ theo thời gian biến đổi
Ngôi trường làng nay cũng đã đâu rồi
Gò Cá Chép giờ đây thành đồng nội
Lại thêm nhà xây cất khắp mọi nơi

Nay nhìn lại tuổi đời non sáu chục
Đếm trên tay mình còn lại bao người
Hỡi bà con ta hãy cứ vui cười
Cho hoa nở xuân về thêm măng trúc

Tuy là thế nhưng tình quê vẫn đặm
Tôi về làng hàng xóm đứng quanh chào
Pháo nổ vang rượu mừng bao đầm ấm
Mắt rưng rưng, giọt lệ muốn tuôn trào

Tiên Giang



CHÙA BÁI ĐÍNH

Ngày xuân đi vãn cảnh chùa
Ghé vào Bái Đính, trời vừa tan sương
Chốn tâm linh, cõi vô thường
Gửi lòng, xin thắp nén hương cửa Thiền



Chùm thơ về chùa Việt Nam
Đặng Hồng Thiệp

CHÙA DƠI

Í ới rừng dơi vườn tĩnh Phật
Hoàng hôn bay đậu mông lung
Vườn ai ắp trái,người xuân muộn
Mõ chiều chuông thỉnh sắc không...

CHÙA HƯƠNG
Mây bay rừng mơ xanh xanh thuyền đợi
Rì rầm thung sâu miếu mạo trầm tư
Ngỡ ngàng hang mịt mù sương khói
Tâm huyết vào gió núi hư vô...


CHÙA BÁI ĐÍNH

Anh về chùa Bái Đính
Sương sớm giăng màn ôm ấp bay
Cõi tiên đất phật bao huyền thoại
Gío tâm linh ngàn xưa thức lay

Cánh tiên mờ ảo lạc Đinh- Lê
Sắc sắc không không cứ hiện về
Minh Thông hiển thánh ngài còn đó
Giữa đất trời gió cuốn bộn bề

Anh gióng chín tiếng chuông vang vọng
Giữa trời tròn đất vuông...
Cõi Tiên Thần Phật Bái Đính Ninh Bình
Phật ở trong tâm sự đời chao chát

Ai người từ tâm trong gió hiện hình
Thổi hồn anh ngàn thu trong suốt.































Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét