Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2021

NGUYỆN VĂN THÙ SƯ LỢI BỒ TÁT


25 ĐẠI NGUYỆN CỦA BỒ TÁT VĂN THÙ (thơ)
Viết thành thơ : Vi Tâm




1. Công đức tôi cúng dường Phật Tăng và những hạnh nghiệp tu tập thanh tịnh của tôi đó, nay xin hồi hướng về đạo Vô thượng Bồ đề, nguyện trải hằng sa kiếp tu hạnh Bồ tát, đặng hóa độ chúng sanh, chớ tôi chẳng vì lợi ích một mình mà cầu mau chứng đạo quả.



(Nguyện thứ nhất)

Phật Tăng thành niệm cúng dường
Tôi nay xin nguyện hướng phương Bồ đề
Chúng sanh hóa độ tiến tu
Đời đời kiếp kiếp chẳng cho riêng mình






2. Tôi nguyện hóa độ hết thảy mọi loài chúng sanh ở các thế giới trong mười phương đều phát tâm cầu đạo vô thượng chánh đẳng chánh giác, giữ gìn tâm Bồ đề cho bền chắc, và khuyến hóa theo môn Lục độ.





(Nguyện thứ hai)

Một lòng hóa độ chúng sanh

Mười phương vô thượng phát danh niệm cầu

Chánh đẳng chánh giác là đầu
Chuyển theo Lục độ giữ sao cho bền





3. Tôi nguyện giáo hóa vô số chúng sanh ở các thế giới đều đặng thành Phật thuyết pháp trước tôi, và trong khi thuyết pháp, làm sao cho tôi đều xem thấy tất cả.



(Nguyện thứ ba)

Hằng hà vô số chúng sanh

Nguyện xin giáo hóa cho thành Phật tâm
Được thành Phật trước tôi luôn

Để tôi được thấy chứng minh nhiệm mầu





4. Tôi nguyện trong khi tu đạo Bồ tát đạo, làm đặng vô lượng việc Phật, và sanh ra đời nào cũng tu theo đạo ấy cả.



(Nguyện thứ bốn)

Nguyện cho ức kiếp về sau

Đạo Vô Lượng Phật kiếp nào cũng theo





5. Bao nhiêu chúng sanh của tôi dạy dỗ đều đặng thanh tịnh, như các người đã có tu phép thiền định ở cõi Phạm Thiên, tâm ý không còn điên đảo. Nếu đặng các kẻ chúng sanh như vậy sanh về cõi tôi, thì khi ấy tôi mới thành đạo.



(Nguyện thứ năm)

Chúng sanh dù có bao nhiêu
Phép tu tôi dạy sẽ vào Phạm Thiên
Ý tâm hết mọi đảo điên

Rồi sau cùng đạt đạo Thiền cõi tôi

6. Tôi nguyện đem các món hạnh nguyện mà cầu đặng cõi Phật trang nghiêm và nguyên hết thảy các cõi Phật đều hiệp chung lại thành một thế giới của tôi.

Đường giới hạn xung quanh trong cõi ấy đều dùng những chất : vàng, bạc, ngọc lưu li, pha lê, xa cừ, xích châu và mã não, mà xây đắp cho cao lên đến cõi Phạm Thiên, còn mặt đất thì toàn là ngọc lưu ly tất cả.





(Nguyện thứ sáu)

Lưu ly vàng ngọc khắp nơi

Đem về cõi Phạm đắp bồi xây lên
Nguyện đem đủ món hạnh nguyên
Ngàn muôn cõi Phật hợp duyên một nhà



7. Trong cõi ấy không có các món đất cát, buị bặm, chông gai, dơ dáy, và không có những sự cảm xúc, thô ác, và xấu xa, cũng không có những người đàn bà và tên hiệu của người đàn bà.

Hết thảy chúng sanh đều hóa sanh, chớ không phải bào thai trong bụng mẹ như các cõi khác, và hằng tu tập các pháp thiền định, vui đẹp tự nhiên, chớ không cần phải ăn uống những đồ vật chất.



(Nguyện thứ bẩy)

Không còn thô ác xấu xa
Chúng sinh hết thấy đều là hóa sinh

Chẳng còn thai nghén nhọc nhằn

Đàn bà không có không sanh xứ này

Định thiền, ai cũng tươi cười

Chắng cần ăn uống như người thế gian





8. Trong cõi tôi không có người Tiểu thừa, Thanh văn và Duyên giác. Thảy đều là các bực Bồ tát, căn tánh cao thượng, tâm trí sáng suốt, người nào cũng đã xa lìa mọi sự tham lam, hờn giận, ngu si, và đã tu đặng các môn phạm hạnh cả.



(Nguyện thứ tám)

Tiểu thừa cùng với Thanh văn

Cùng là Duyên giác không còn xứ tôi
Chỉ còn Bồ tát mà thôi
Tâm linh sáng suốt, tuyệt vời tánh căn
Xa lìa tất cả tham lam
Ngu si hờn giận mọi phàm đều không





9. Trong khi chúng sanh sanh về cõi tôi, thì tự nhiên đủ tướng mạo Tỳ khưu, đều có cạo tóc và đắp y một cách chỉnh đốn cả.



(Nguyện thứ chín)

Sinh ra tướng mạo tuấn anh

Cõi tôi ai cũng đặng hình Tỳ khưu
Cạo đầu cắt tóc đủ điều
Đắp y đốn chỉnh, phiêu diêu mặt mày



10. Chúng sanh trong cõi tôi muốn ăn, thì tự nhiên có bình bát thất bảo cầm ở nơi tay và đủ các món đồ ăn ngon đẹp đầy bát. Khi ấy lại nghĩ rằng : Chúng ta chớ nên dùng những đồ này, nguyện đem bố thí ; trước hết dâng cúng cho các Đức Phật, Bồ tát, Thanh văn, và Duyên giác, sau nữa thì chúng sanh nghèo hèn và các loài Ngạ quỉ đói khát đêu dùng no đủ. Còn phần chúng đẹp, tức là món ăn.



(Nguyện thứ mười)

Bát bình thất bảo cầm tay
Thức ăn ngon ngọt đủ đầy được dâng
Trong lòng thì lại nghĩ rằng
Đồ ăn trước phải đưa lên Phật đài

Thanh văn, Duyên giác bên ngoài

Chúng sanh, ngạ quỷ, đều vời sẻ chia

11. Mọi người suy nghĩ như vậy, liền đặng pháp Tam muội, gọi là “Bất khả tư nghị hạnh”. Có sức thần thông, dạo đi tự tại, không có sự gì ngăn ngại tất cả. Độ trong giây phút, mọi người được dạo khắp các thế giới mà cúng dường Phật, bố thí và diễn thuyết các pháp cho chúng sanh nghe rồi trở về nước thì vừa đúng bữa ăn.



(Nguyện thứ mười một)

Pháp «Nghị hạnh bất khả tư »

Thần thông đưa xuống, ban cho mọi người
Phút giây thư thái tuyệt vời
Tự do đi lại dạy bài tịnh tu
Dạy rồi bố thí sẻ chia

Dạo xong thuyết pháp mới về bữa ăn



12. Tôi nguyện trong thế giới của tôi không có tám món chướng nạn và các sự khổ não, cũng không có những người phá hư giới luật.



(Nguyện thứ mười hai)

Nguyện trong thế giới tôi sanh
Không còn chướng nạn cùng bần khổ đau

Giới luật đều giữ chăm chu

Không ai sơ suất phá hư một bài



13. Tôi nguyện trong thế giới ấy có nhiều món châu báu rất lạ lùng và không cần gì phải dùng đến ánh sáng của mặt trời và mặt trăng. Các vì Bồ tát tự nhiên xung quanh thân thể có hào quang sáng chói, soi khắp các nơi, thường chiếu luôn không có ngày đêm, chỉ xem lúc nào bông nở thì cho là ban ngày, lúc nào bông xếp lại cho là ban đêm mà thôi. Còn khí hậu thường điều hòa, không nóng quá và không lạnh quá.



(Nguyện thứ mười ba)

Nguyện không cần đến mặt trời
Ban đêm cũng chẳng đoái hoài mặt trăng

Hào quang Bồ tát quanh thân
Đủ đầy ánh sáng chiếu luôn đêm ngày

Khi bông hoa nở là ngày
Khi hoa xếp lại là trời về đêm

Điều hòa khí hậu an nhiên
Không quá nóng lạnh mọi miền mọi năm



14. Nếu có vị Bồ tát nào bỏ xứ làm Phật các cõi khác, thì trước hết ở nơi cõi tôi, rồi đến cung trời Đâu suất, sau mới giáng sanh đến cõi ấy.



(Nguyện thứ mười bốn)

Vị nào Bồ tát muốn thăm

Ngao du xứ khác độ thêm cho người

Thì xin trước hãy ở đây

Qua cung Đâu suất, sau rồi hãy đi



15. Tôi nguyện hóa độ chúng sanh đều thành Phật hết rồi, tôi mới hiện lên hư không mà nhập diệt.



(Nguyện thứ mười lăm)

Một lời tâm nguyện xin ghi

Là tôi hóa độ đến khi mọi người

Chúng sanh thành Phật cả rồi
Tới chừng ngày đó mới rời bỏ đi

16. Trong lúc tôi nhập diệt thì có nhiều món âm nhạc tự nhiên kêu vang đủ pháp mầu nhiệm và các vị Bồ tát nghe đều tỏ đặng các lẽ huyền diệu.



(Nguyện thứ mười sáu)

Hư không nhập diệt đến thì
Xin cho nhạc điệu lâm li vang trời

Nhiệm mầu hạnh pháp sáng ngời

Bầu đoàn Bồ Tát chứng thời diệu linh



17. Thưa Đức Thế Tôn ! Tôi nguyên khi làm Bồ tát mà dạo trong các cõi Phật, xem thấy những thức trang nghiêm những châu báu, những hình trạng, những xứ sở, và những hạnh nguyện của Chư Phật, thì tôi đều cầu đặng thành tựu tất cả.



(Nguyện thứ mười bẩy)

Kính thưa Tối Thượng Thế Tôn

Khi tôi hành đạo bốn phương cõi trần

Thấy chư Phật rất nghiêm minh

Đều lo hạnh nguyện tôi xin một lời
Nguyện cho Chư Phật mọi nơi

Cả đều thành tựu, xin Người chứng cho



18. Tôi nguyện các vị Đẳng giác Bồ tát đều ở trong cõi tôi mà đợi đến thời kỳ sẽ bổ xứ làm Phật, chớ không thọ sanh các cõi nào khác nữa. Nếu có vị nào muốn đến cõi khác thành Phật mà hóa độ chúng sanh, thì tùy theo ý nguyện.



(Nguyện thứ mười tám)

Nguyện cho các vị tiến tu

Đến khi thành Phật đều về cõi Thiên

Không còn sanh lại cõi trần

Trừ ai đã nguyện dấn thân Ta Bà



19. Thưa Đức Thế Tôn ! Trong khi tôi tu đạo Bồ tát, nguyện đặng cõi Phật rất tốt đẹp nhiệm mầu. Các vị Bồ tát phát Bồ đề tâm, tu Bồ tát hạnh, mà đặng dự bổ xứ thành Phật, đều sanh về trong cõi tôi cả.



(Nguyện thứ mười chín)

Thế Tôn, tôi nguyện trước tòa
Khi tôi thành Phật được qua Đất Người
Thì xin tất cả quanh tôi
Ai tu thành Phật đều rời qua đây



20. Thưa Đức Thế Tôn ! Tôi nguyện đặng như vậy, tôi mới thành Phật, và nguyện ngồi khoanh chân trên tọa Kim cang ở dưới cây Bồ đề, trong giây lát chứng thành chánh giác.



(Nguyện thứ hai mươi)

Thế Tôn đại đức cao vời

Khi tôi thành Phật nguyện ngồi dưới cây
Bồ đề, dưới bóng Phật đài
Đặng thành chánh giác, xin Người chứng minh



21. Khi thành Phật rồi, tôi biến hóa Phật và các vị Bồ tát, nhiều như số cát sông Hằng, đặng dạo các thế giới mà hóa độ chúng sanh, giảng dạy các phép nhiệm mầu và khiến cho hết thảy nghe pháp rồi đều phát Bồ đề tâm, cho đến khi thành đạo cũng không đổi dời tâm trí.



(Nguyện thứ hai mươi mốt)

Khi tôi chức Phật đã thành
Bao nhiêu Bồ tát, nguyện truyền chức năng

Dù nhiều như cát sông Hằng

Cũng xin hóa độ chúng sanh tận lòng

Bồ đề chánh giác hòa đồng

Người người thành Phật, Pháp không đổi dời



22. Khi tôi thành Phật rồi, chúng sanh ở trong các cõi nếu thấy đặng tướng tốt của tôi, hằng in nhớ trong tâm luôn luôn, cho đến khi thành đạo cũng không quên.



(Nguyện thứ hai mươi hai)

Khi tôi đã thành Phật rồi
Chúng sanh mà thấy tướng tôi một ngày
Là trong tâm nhớ cả đời
Tới khi thành đạo, học bài không quên



23. Tôi nguyện chúng sanh trong cõi tôi, người nào cũng đủ căn thân toàn vẹn, không hề thiếu món gì. Nếu các vị Bồ tát muốn xem thấy tướng tôi, hoặc nằm, hoặc ngồi, hoặc đứng, hoặc đi, thì đều thấy đặng cả. Khi thấy rồi, liền phát Bồ đề tâm, và lại trong lúc thấy tôi, những sự hoài nghi về đạo pháp tự nhiên đều biến đặng cả, không cần phải đợi tôi giải quyết nữa.



(Nguyện thứ hai mươi ba)

Xin cho sanh chúng căn thân
Vẹn toàn đầy đủ, chẳng quên món gì
Nằm, ngồi, hoặc đứng, hoặc đi
Bồ đề tâm vững, hoài nghi bỏ rời

Tự học không cần đến tôi
Thấy tôi là đủ một đời thành công



24. Tôi nguyện khi tôi thành Phật rồi, thì tôi đặng thọ mạng vô cùng vô tận, không kể xiết. Còn các vị Bồ tát trong cõi tôi cũng đặng sống lâu như vậy.



(Nguyện thứ hai mươi bốn)

Phần tôi mạng thọ vô cùng
Xin mọi Bồ tát cũng cùng như tôi



25. Trong lúc tôi thành Phật, có vô số Bồ tát đủ tướng mạo Tỳ khưu, người nào cũng cạo đầu, đắp y, cho đến khi nhập Niết bàn thì những tóc không khi nào để mọc dài, và những y cũng không khi nào đổi bận như đồ người thế tục.



(Nguyện thứ hai mươi lăm)

Khi tôi thành Phật trong đời

Mọi Bồ tát được hình hài Tỳ khưu
Cạo đầu y đắp chăm chiu

Đến khi thành Phật thẩy đều giữ nguyên

An nhiên trong cõi Niết Bàn

Không như trần tục phải phiền phục y.




NAM MÔ NGŨ TRÍ NGHIÊM THÂN ĐẠI TRÍ VĂN THÙ SƯ LỢI BỒ TÁT
NAM MÔ NGŨ TRÍ NGHIÊM THÂN ĐẠI TRÍ VĂN THÙ SƯ LỢI BỒ TÁT
NAM MÔ NGŨ TRÍ NGHIÊM THÂN ĐẠI TRÍ VĂN THÙ SƯ LỢI BỒ TÁT








CẢM NGHĨ NHÂN LỄ VÍA
ĐỨC BỒ TÁT VĂN THÙ SƯ LỢI
( Mùng 4 tháng tư âm lịch )







Không hiểu từ lúc nào tôi đã có thói quen không bỏ được cho đến nay, thường sau buổi công phu tôi lập lại nhiều lần theo như lời Đức Đạt Lai Lạt Ma " NAM MÔ NGŨ TRÍ NGHIÊM THÂN ĐẠI TRÍ VĂN THÙ SƯ LỢI BỒ TÁT (3) kính mong cầu đến sự hộ trì giúp đỡ của Ngài để trí tuệ con ngày thêm được sáng suốt như Ngài " và tiếp theo là câu thần chú để khai mở trí tuệ OM A RA PA TSA NA DHI và tự tin rằng mình đã được chúc phúc .



Có lẽ tại tôi đọc nhiều kinh sách quá chăng ? Nhất là khi đọc các luận giải trong các kinh Đại thừa cho rằng Bồ tát Văn Thù là cách nhân cách hoá Trí tuệ của Đức Phật mà trí tuệ không phải là kiến thức mà trí tuệ thật sự phải là làm sao thấy được tính chất cốt yếu của mọi sự.vật và phải biết luật nhân quả vô thường để có thể áp dụng vào mọi hiện tượng và một khi có được trí tuệ đó thì ta có thể thực hành một cách đúng đắn trong mọi sự việc .

Hay tại tôi tôn thờ Ngài Đa Lai Lạt Ma như hình ảnh một bồ tát sống nên lập theo kiểu mẫu tâm linh của Ngài ?

Trong Phật Giáo Kim Cương Thừa, Ngài được coi như một vị thần thiền định. Tên tiếng Phạn “Manjushri” có thể dịch là “vinh quang ngọt ngào”, “vinh quang nhẹ nhàng” hoặc “Hoàng tử Manjushri”.



Các học giả đã xác định Văn Thù Sư Lợi là Bồ tát lâu đời nhất và quan trọng nhất trong Phật giáo Đại Thừa.

Ở Trung Quốc, Văn Thù Sư Lợi là một trong những vị Bồ tát rất được tôn trọng trong Phật giáo Đại thừa tuy nhiên trong Phậ giáo Nguyên thủy thì không được biết đến.

Phật tử gọi Ngài là Wenshu và ngọn núi thiêng liêng mà Ngài cư ngụ là WuTaiSan ( Ngũ đài Sơn ) ở tỉnh Sơn Tây, một trong 4 ngọn núi cổ kính của Trung Hoa.

Theo truyền thuyết Ngài Văn-thù được Phật Thích Ca đích thân giao phó việc truyền bá Phật pháp tại đây và Ngũ Đài Sơn chính là là nơi Bồ Tát thuyết pháp. Vì vậy, Ngũ Đài sơn cũng được xem là trụ xứ của Văn Thù Một thuyết khác bảo rằng, Bồ Tát đã từng xuất hiện tại Trung Quốc trong thế kỉ 1, đời Hán Minh Đế.



Theo học thuyết của Trung Quán Tông, Văn-thù là vị Bồ Tát tượng trưng cho kinh nghiệm giác ngộ, đạt được bằng phương tiện tri thức.

Tranh tượng thường trình bày Bồ Tát Văn-thù với lưỡi kiếm và kinh Bát Nhã được vẽ khoảng ngang đầu. Người ta xem đó là biểu tượng trí huệ phá đêm tối của Vô minh và chúng ta thường thấy Ngài Văn-thù cưỡi trên một con sư tử



Cũng không phải thế, phải có một kinh nghiệm nào trong bản thân hay một ý niệm nào trong vô thức từ lâu trong tôi rằng " Đối với một người có lòng tin sâu đậm và triệt để thì tự thân đức Phật đó hay Bồ tát sẽ đến nơi nào ta ở và trú tại đó với ta .



Tuy nhiên sau này khi học Đạo lâu hơn tôi lại được biết tên một vị Bồ tát là biểu trưng cho một đức tính trong tâm ta và Ngài Văn Thù tiêu biểu cho Căn bản Trí, là lý tánh chân thật mà chúng ta có được sau khi đã bạch tịnh hoá 8 thức Tâm Vương của mình .



Và tôi còn nhớ trong vài luận giải Cổ Đức có dạy rằng " Trên bước đường tu phải nhân định rằng Cõi Phật không có ranh giới. Giác ngộ tới đâu thì ranh giới cõi nước đến đó "

Cũng như khi đọc trong phẩm Chúc lụy của kính Duy Ma Cật cho rằng " những ai nếu không nhiễm trước, không ngán sợ những kính điển thâm mật lại còn tin sâu và phát nguyện thọ trì và một khi họ đã nghe rồi thì lòng dạ trở nên trong sạch và họ hằng ngày đọc tụngtheo đúng như thuyết mà tu hành phải biết người đó tu lâu đạo" .



Các bạn thân mến khi tôi nghe được lời dâng đến Đức Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát của HT Thích Nhất Hạnh thì tôi đã học theo và chiêm nghiệm tư duy , lấy đó làm tiêu chỉ cho mình hầu rèn luyện chút đạo đức tâm linh . Mời các bạn xem qua để nhận ra mình cùng đồng cảm với tôi chăng ?



"Kính lạy Đức Đại Trí Văn Thù Sư Lợi, chúng con xin được học theo hạnh bồ tát của Ngài:

** BIẾT DỪNG LẠI VÀ NHÌN SÂU VÀO LÒNG NGƯỜI

** DÙNG GƯƠM TRÍ TUỆ CỦA NGÀI ĐỂ ĐOẠN TRỪ PHIỀN NÃO ĐỂ GIẢI THOÁT KHỔ ĐAU CHO CHÚNG CON VÀ MỌI GIỚI ."

Chúng con xin nguyện :
Tập nhìn với tất cả sự chú tâm và thành khẩn của chúng con
Tập nhìn với con mắt không thành kiến
Tập nhìn mà không phán xét, không phản ứng
Tập nhìn sâu để thấy và để hiểu những gốc rễ của mọi khổ đau và để thấy được Tự tánh Vô thường và Vô ngã của vạn vật

Hẳn các bạn cũng như tôi đều thấy được sự nhiệm mầu của thần lực Bồ tát Văn Thù mà mình dù có cố gắng sửa mình nhiều kiếp lắm thì mới may ra có được 1/100 . Do đó cho nên mình cứ nguyện cầu với tất cả tín tâm ....hy vọng một ngày nào ....vì cái lý tánh chân thật đó nó luôn luôn có mặt mà đã có ai sống trọn vẹn với nó chưa?





Hơn thế nữa trong kinh Hoa Nghiêm, phẩm Nhập Pháp Giới tôi được nghe đến mười tâm nguyện rất rộng lớn của Đức Đại Trí Văn Thù Sư Lợi như sau

1- Tâm nguyện mong cầu tham kiến gần gũi phục vụ hết thảy các Chư Phật mà không bao giờ biết mệt mỏi .

2- Tích tập tất cả những thiện căn trong sáng mà không bao giờ biết mệt mỏi .

3- Học hết tất cả các Phật pháp mà không bao giờ biết mệt mỏi .

4- Thực hành tất cả Ba La Mật mà không bao giờ biết mệt mỏi .

5- Lần lượt thâm nhập tất cả Tam Thế Phật mà không bao giờ biết mệt mỏi .

6- Trang nghiêm thanh tịnh hết thế giới Phật mà không bao giờ biết mệt mỏi .

7- Thành tựu tất cả Tam muội của Bồ Tát mà không bao giờ biết mệt mỏi.

8- Giáo hoá và điều phục tất cả chúng sanh mà không bao giờ biết mệt mỏi.

9- Thành tựu Bồ Tát Hạnh trong tất cả các cõi Phật qua suốt vô số chu kỳ thời gian vô tận mà không bao giờ biết mệt mỏi.

10- Thực hiện tất cả vô số Ba La Mật nhiều bằng số hạt bụi trong vô số thế giới Phật

Thành tựu tất cả mười uy lực của Đức Như Lại với mục đích là để cho tất cả chúng sáng được thành thục mà không bao giờ biết mệt mỏi.







Như vậy tôi thấy mình cứ tiếp tục cầu nguyện và tụng Thần chú của Ngài vì Cổ Đức có dạy rằng : Đà ra ni ( thần chú) là cánh cửa mở ra cho ta tiếp nhận được năng lượng của Phật và Bồ Tát .



Đà ra ni còn là một lời nhắn nhủ rằng " CÁC VỊ PHẬT VÀ BỒ TÁT LUÔN LUÔN CÓ MẶT Ở ĐÓ, LUÔN LUÔN PHÁT RA TINH LỰC VÀ TÂM NGUYỆN để yểm trợ cho những ai đang trì niệm" . Phật và Bồ tát là những vị có định lực rất lớn, trong những giây phút mà các Ngài an trú trong tam muội lớn thì chứa đầy tinh lực của Từ Bi và Trí tuệ thì nó trở thành thần chú và khi ta nhiếp được ba nghiệp thanh tịnh thì ta sẽ nhận được sự yểm trợ đó

Phải chăng cũng là cách chúng ta thường nguyện cầu với Đức Phật A Di Đà, Quan Thế Âm Bồ Tát, Đức Phật Dược Sư và bổng nhiên tôi lại nhớ đến lời dạy của Tổ Lâm Tế mà mấy tuần nay khi học lại Lâm Tế Ngữ Lục qua tác phẩm Người Vô Sự của HT Thích Nhất Hạnh, Thầy có trích lời Tổ rằng :

" Này các bạn tu ....Các vị rất cần tìm cầu cho được Chánh Kiến , đừng tìm cầu Phật và Bồ tát. Chư Phật và Tổ trong ba đời chỉ cầu Pháp mà ....Pháp là Pháp của Tâm ( trang 11) Tâm không hình thông suốt khắp 10 phương có diệu dụng ngay trước mắt, mỗi tâm niệm mà phát ra được ánh sáng thanh tịnh, ánh sáng vô phân biệt là các vị ấy hiện rõ ngay tại giây phút đó . Không nên đi tìm Văn Thù trên Ngũ Đài sơn, không nên đi tìm Quan Âm ngoài biển Nam Hải, không nên đi tìm Phổ Hiền ở Nga Mi Sơn . Các vị ấy làm gì có mặt trên đó. Các vị ấy đang có mặt tại đây, trong giờ phút này, trong Tâm chúng ta ( trang 103)



Và Cố HT Thích Chơn Thiện trong phẩm Đà la ni của Kinh Pháp Hoa có viết rằng : "Đức Thế Tôn gián tiếp cho các Bồ tát nói lên thần chú để khích lệ những thính chúng với căn cơ còn non kém về giới, định, tuệ chưa tự mình xây dựng được tin, hiểu một cách vững chắc" . Ngài cũng xác định thêm rằng Đà la ni là những mật ngữ chứa mật nghĩa nếu ta biết được mật nghĩa thì ta sẽ thoát ly ý nghĩa, tức là ta sẽ dừng lại mọi ngã niệm hay nói một cách gián tiếp là CÓ SỰ THẬT Ở NGOÀI THẾ GIỚI Ý NGHĨA , nó là DIỆU NGHĨA ( DIỆU PHÁP ) và với tâm lý mong cầu Diệu Pháp của người học Đạo với niềm tin mãnh liệt có thể có sự cảm ứng với các năng lực hộ trì ở bên ngoài thì cũng sẽ tạo thắng lợi cho người học Đạo những điều kiện thuận lợi để đi vào Diệu Pháp. ....





Lời kết



Bây giờ tôi mới nhận thấy lời của vị Thầy tâm linh của tôi đã dạy rằng " Con ơi , nếu con áp dụng nhiều pháp môn nhưng con vẫn thấy viên dung vô ngại hợp với căn cơ và hoàn cảnh của con thì tại sao con phải thắc mắc ! "

Câu nói này đã đi theo tôi từ đó và trong suốt những chuối ngày còn lại với tiêu chỉ " SỐNG ĐẠO ĐỨC, TRÍ TUỆ và LÀM LỢI ÍCH CHO MỌI NGƯỜI " nên tôi cứ thực hành những điều đúng với Chánh Pháp ( theo tri kiến của tôi ) nên không một ngày vía nào của các vị Phật, Bồ tát mà tôi không cúng dường và đảnh lễ hay đi đến những nơi có truyền thuyết lịch sử của các Ngài để an lạc với thế giới huyền diệu, tôn kính đang lơ lững hài hoà trong hư không ...

Nhân ngày vía Đức Văn Thù, kính xin được bày tỏ cõi lòng mình bằng vài vần thơ tặng các bạn nhé ...



Kính lạy Đức Đại Trí Văn Thù Bồ Tát,

Dù ...chưa bạch hoá được tám thức Tâm Vương .

Nguyện với lòng bảo trì mãi ...tánh Thiện Lương

Sống chân thành, khoan dung và tích cực !



Ước vọng kiên trì, hoàn thiện Đạo Đức,

Cùng Trí tuệ ....làm sự nghiệp tâm linh .

Học theo hạnh Ngài ...chặt đứt Vô minh,

Phúc lành .... này xin cúng dường pháp giới .

Chia sẻ niềm hoan hỉ....người người phát khởi !












Ngưỡng nguyện đến Đức Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát


Như bao người học Phật :
Mơ ước dặt chân trên thuyền Bát Nhã
Tí tuệ siêu việt hoàn hảo bao la,
Nào kinh Lăng Nghiêm, Duy Ma Cật , Pháp Hoa .
Đấy biểu tượng Ngài trong mọi pháp hội !
Từ lâu mỗi sáng:
Noi gương Đức Đạt Lai Lạt Ma ca ngợi
Phát Bồ đề tâm trì tụng Đà La Ni ,
Thẩm sâu diệu pháp quả Bất Tư Nghì
Kính mạn phép sẻ chia cùng đạo hữu
Tin thế giới Phật, Bồ Tát như Tinh Tú
Kiếp vị lai ta sẽ hiện diện một lần
Nhờ thức phân biệt chuyển hoá nghiêm thân .
Do công đức tụng trì đa la ni Bồ Tát
ÔM AH RA PA TSA NA DHIH


Lời cầu nguyện mỗi sáng theo
Đức Đạt Lai Lạt Ma .

“Với nguyện ước giải thoát chúng sinh, con sẽ luôn quy y trong Phật Pháp Tăng cho đến khi con được giác ngộ .
Được làm cho nhiệt tình hăng hái bởi Tuệ Trí và Từ Bi , hôm nay trong sự hiện diện của Chư Phật con phát sinh Tâm cho sự tỉnh thức hoàn toàn. Vì lợi ích của chúng sinh cho đến khi nào không gian còn hiện hữu, chúng sinh còn hiện diện, nguyện cho con cũng hiện hữu và xua tan những khổ đau của thế gian và con sẽ không bao giờ từ bỏ tâm can trường và dõng mãnh mà con đã phát nguyện hôm nay

OM AH RA PA TSA NA DHIH (7)

Kính mong cầu đến sự giúp đỡ của Đức Văn Thù để trí tuệ con luôn được sáng suốt “

Lời Khấn nguyện đến Đức Đại Trí Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát.
( nhân ngày vía mùng bốn tháng tư âm lịch năm Canh Tý nhằm ngày 26/4/2020)

Kính ngưỡng Đức Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát
Hai không sáu ** bắt đầu tụng thọ trì ,
Thần chú hoàn hảo, siêu việt ... bất tư nghì !
Như nâng đỡ ban cho Trí tuệ sáng suốt!

Tỉnh lặng nhìn lưỡi gươm bén vuốt
Nắm chặt trong tay phải của biểu tượng Ngài
Chặt đứt vô minh ...hạt giống gieo cày!
Từ thuở chào đời đến ngày rời trần thế!

Tay trái , Kinh Bát Nhã siêu tinh tế
Muốn giải thoát theo lục độ thực hành ,
Ba la mật con đường dõng mãnh không trụ, tranh
Thức phân biệt chuyển thành nghiêm thân ngũ trí!!

Chiếu kiến giai không phải hàng trăm thế kỷ ???
Còn phàm phu chỉ mong ước quả dự lưu ***
Thân cận Chân nhân, nghe diệu pháp tiệm tu.
Tuần tự hoại diệt lần mọi kiết sử !

Giác ngộ sau bảy kiếp trong sinh tử!!!
Nhưng không bao giờ tái sinh vào đọa xứ!

Nam mô Ngũ Trí Nghiêm Thân Đức Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét